Từ ngày con trai, con dâu mất, bà Tương có thêm một đứa cháu gái mười tuổi, vốn định nghĩa là cháu nội "rơi" của bà. Mọi chuyển tưởng sẽ êm thấm nếu không có đứa cháu ngỗ ngược, coi trời bằng vung khiến mọi người phải lấy ADN ra nói chuyện phải trái. ≫> xét nghiệm adn ở đâu
Đứa cháu ngỗ ngược và kể 2 lần xét nghiệm adn
ô cháu gái rạch trời rơi xuống
Trong vô số câu chuyện bà Nguyễn Thị Nga - Giám đốc Trung tâm xét nghiệm ADN và công nghệ di truyền Hà Nội kể, chúng tôi ấn tượng với câu chuyện về cô gái là con rơi. Khi bố đẻ qua đời, cô mang những di vật "tình yêu" của bố và mẹ đến nhà bà Tương nhận bà. Thấy cháu gái mang kỷ vật của con trai đến, không một phút do dự, bà Nguyễn Thị Tương - Mỹ Đình, Hà Nội đã nhận luôn cháu gái.
Xét nghiệm ADN (Ảnh minh họa)
Cô cháu gái tên Phạm Mỹ Anh. Bà Tương thương cháu phải xa bố từ bé, không được sống cùng bố nên bà yêu thương cháu hết mực. Hai người anh cùng cha khác mẹ với Mỹ Anh cũng thương cô em gái của mình. Vì bố mẹ của các cháu qua đời trong một tai nạn nên anh em đoàn kết, thương yêu nhau.
Khi hai người anh trưởng thành lấy vợ, họ đều mua nhà riêng, nhường nhà cho cô em gái. Tuy nhiên, Mỹ Anh ngày càng quá đáng. Đến ngày giỗ của bố mẹ, Mỹ Anh cũng không mở cửa để các anh vào nhà thắp hương. Bà nội lại chiều cháu gái nên dù họ hàng có nói Mỹ Anh ra sao bà vẫn bênh chằm chằm. ≫> dịch vụ xét nghiệm adn
Nhiều năm, các anh, các cô của Mỹ Anh đều rất ghét cô. Họ đòi đưa cô đi xét nghiệm huyết thống nhưng bà nội ngăn cản. Có lẽ, bà đã già nên không muốn tìm hiểu sự thật. Bà sợ nếu là cháu thật thì Mỹ Anh bị tổn thương. Còn nếu là cháu giả thì bà bị tổn thương và hàng xóm chê cười hồ đồ.
Có "cái ô" lớn là bà nội nên Mỹ Anh chẳng biết sợ ai. Năm 2010, bà nội mất. Mỹ Anh như đứa trẻ bơ vơ. 24 Tuổi nhưng cô gái đáo để đòi quyền thừa kế căn nhà của người mà cô cho rằng cha đẻ cô.
Những ngày đầu về, mọi người còn thương Mỹ Anh nhưng về sau họ chịu hết nổi. Người nhà họp bàn nhau lại đưa Mỹ Anh đi xét nghiệm.
"Em là con bố em, các anh là con bố anh"
Gia đình kể lại, để thuyết phục Mỹ Anh ra xét nghiệm huyết thống cùng các anh trai mình, gia đình phải làm bản cam kết dù là ruột thịt hay không thì vẫn được quyền thừa kế như nhau. Mọi người phải nịnh nọt viết cam kết và ký tên đầy đủ.
Ba anh em họ đến trung tâm của bà Nga làm xét nghiệm huyết thống. Bà Nga kể Mỹ Anh rất tự tin rằng mình là em cùng cha với hai người anh. Một tuần sau có kết quả xét nghiệm, Mỹ Anh và hai người anh không cùng huyết thống.
Trước kết quả xét nghiệm Mỹ Anh không tin. Khi nghe giải thích "Mỹ Anh không cùng bố với hai người anh". Cô gái trẻ nhanh nhảu cãi lý: "Đúng rồi, em là con của bố em, các anh là con của bố anh". Về nhà, cô gái lôi cái lý bố và bà đã mất không có người để kiểm chứng ai là cha đẻ của cô.
Cô ngông nghênh nói rằng hai người anh kia không phải là con của bố mình. Cô gái trẻ quên rằng "vỏ quýt dày có móng tay nhọn". Gia đình họp bàn nhau lần nữa. Lần này, Mỹ Anh đến trung tâm không phải với anh trai mà cô đến cùng các cô, bác của mình. Kết quả xét nghiệm lần hai, Mỹ Anh không có máu mủ gì với các người cô em ruột của người mà Mỹ Anh tin rằng là bố cô.
Trước kết quả xét nghiệm, cô gái vẫn chối phăng, cho rằng trung tâm "ăn tiền" của người nhà mình. Khi nghe bà Nga giải thích, cô gái mới khóc vì chính cô cũng không biết bây giờ ai là cha cô. Mẹ cô gái sống ở miền Nam cũng tin rằng ngôi nhà cô đang sống là cha đẻ của cô. Chỉ tiếc, sự thật vẫn là sự thật, cô gái đau buồn lắm nhưng rồi vẫn phải tin vào kết quả.
Khi gia đình họp bàn lần nữa, Mỹ Anh không còn ngông cuồng như trước. Lần đầu tiên từ ngày về sống dưới mái nhà cô mới "hiền" trở lại. Sau đó, bà Nga không nhớ gia đình họ quyết định như thế nào.
1 năm sau, cô gái quay lại cảm ơn bà Nga và khoe rằng đã có việc thực hiện ổn định, sắp lên xe hoa.
Nguồn: sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét